Thứ Năm, 22 tháng 1, 2015

Chuyện ba người (MariYuuHaru)

Chap1: Dad day

- Nyan Nyan cậu đâu rồi?
Vừa tập xong, Yuko đã lăn xăn chạy đi tìm Haruna, chính là muốn mang cho nàng một chai nước, tranh thủ làm nũng với nàng một chút. Đáng tiếc, Yuko đến chậm một bước, có một người khác đã thay cô đưa cho nàng lon soda nàng yêu thích nhất. Yuko nhìn lại chai nước trên tay mình, là cùng loại, không phải bây giờ thành thừa thải rồi sau. Bọn họ vui vẻ như vậy, mình nhất định sẽ bị cho ra rìa. Đáng ghét! Bình thường bà già đó luôn chạy theo loli sao hôm nay lại độc chiếm Nyan Nyan của cô. Yuko giữa đường khựng lại, cách 5m im lặng nhìn Haruna trò chuyện cùng Mariko, tiếng gọi "Nyan Nyan" bị kẹt trong cổ họng dần tắt lịm. Chính thứ đó! Bầu không khí họ tạo ra bất khả xâm phạm, luôn luôn là như vậy, lúc nào cũng chỉ có thể đứng từ xa lẳn lặn. Bởi vì phía trước là vựt thẳm không đáy. Bởi vì Yuko biết Haruna thích Mariko. Yuko biết chứ, từ lâu lâu lắm rồi cô chính là người thứ ba trong câu chuyện này.
Haruna đang bàn luận với Mariko về tuần lễ thời trang Paris thì có cảm giác ai đó đang nhìn mình. Cô nghiên đầu kiểm tra liền thấy Yuko đang cầm trên tay lon soda mình hay dùng, đứng cách một đoạn nhìn mình chăm chăm. Lại nữa, lại dùng vẻ mặt đó hướng đến cô, làm Haruna cảm giác như mình đã làm điều gì đó thật tệ. Ánh mắt trong suốt kia như muốn xuyên thấu cô, dù không muốn bất lịch sự cắt ngang lời nói của Mariko nhưng Haruna không nhịn được gọi Yuko một tiếng
- Yu
Câu nói chưa thành âm Yuko đã cụp mắt xuống quay lưng bỏ đi. Thấy Haruna mất tập trung, ánh nhìn lại hướng về phía sau lưng mình, Mariko không vui nhíu mày hỏi
- Có chuyện gì vậy?
Haruna nhìn bóng lưng của Yuko đến thất thần không hiểu vì sao trong lòng lại ngứa ngáy, cảm giác mình nên làm điều gì đó mà bản thân cô cũng không rõ
- Á!
Lần này tiếng la của đột ngột vang lên khiến mọi người hiếu kì nhìn Yuko. Mayu đang sờ mông Yuko lần thứ n+1. Oshiri sister lại trêu ghẹo nhau, chẳng có gì đặc biệt. Mariko lại một lần nữa gọi Haruna và thành công lôi kéo sự chú ý về phía mình. Bỏ qua Yuko, họ lại luyên thuyên không biết chán
Trò biến thái của Mayu giúp Yuko trở lại là một Yuko như thường ngày. Vậy là tốt rồi. Haruna yên tâm tiếp tục trò chuyện với Mariko
Yuko thấy Haruna đang nhìn mình. Yuko thấy Haruna định mở miệng ra nói. Nàng sẽ nói gì nhỉ? Gọi cô lại? Đuổi cô đi? Hay chỉ đơn giản là nàng chỉ liếc sơ qua cô và lời nói kia là trao cho Mariko? Yuko không dám nghe, cuối cùng lựa chọn bỏ đi, không nghe vẫn hơn. Cô chính là con rùa rụt cổ, không sai. Vừa bước được mấy bước thì
- Á!
Mayu từ đâu chạy lại véo mông Yuko. Còn dám dê cả cô, nhóc này càng ngày càng nghịch ngợm. Nhưng trứng đời nào khôn hơn vịt, Yuko vẫn có cách trị Mayu. Người ta nói " Con hư tại mẹ", gặp chuyện như thế này tốt nhất là gọi boss ra xử lí
- Yukirin ơi! Mayu lại sờ mông chị này
- WATANABE MAYU!
Mayu giật thót trốn sau lưng Yuko. Yuki đứng khoan tay nhìn Oshiri sitter, hàn khí bắt đầu tủa ra
- Nói thử xem em vừa mới làm gì?
- Khô...không có làm gì hết
- Vậy tối nay đừng có làm gì hết, em ngủ một mình em đi
- Đừng mà Mamarin
Yuko cười đến đau cả bụng. Yukirin ngay cả lúc tức giận cũng rất đáng yêu nha. " Đừng có làm gì hết" là làm gì? Cặp đôi này thật đen tối
- Oshiriri tất cả là do chị, đã lỡ bị cho ra rìa rồi thì em dê chị tới chết luôn
- Lêu lêu còn lâu Mayuyu mới đuổi kịp chị
Yuko chạy bay ra khỏi phòng tập. Mayu miệng không hét: " Đứng lại! " đuổi theo. Mọi người chỉ biết lắc đầu bỏ tay
Bỏ xa Mayu, Yuko dừng ở chân cầu than thở dốc. Nhóc con này cũng nhanh nhẹn thật, mệt đứt cả hơi mà cũng nhờ có vậy cô mới thoát khỏi căn phòng đó. Bình thường Haruna thờ ờ với mình, Yuko vẫn mặt dầy lấn tới nhưng khi hai người bọn họ ở chung một thì không thể chịu được. Yuko ngồi phịch xuống bậc cầu thang, khui lon soda ra uống. Bọt tràn đọng thành vũng dưới đất. Yuko hớp một ngụm. Đắng chát. Nyan Nyan nói nó rất ngọt và thanh, sao giờ lại khó uống như vậy? Đến cả nước cũng nuốt không vô. Chẳng lẽ đây là loại đau của tình đơn phương? Yuko chán nản vứt lon soda vào thùng rác thì một bàn tay đưa ra ngăn lại. Yuko ngạc nhiên nhìn, là Yuki. Yuki cười, cùng ngồi với Yuko
- Sao lại vứt nó đi chứ? Đừng phí phạm nước uống
- Em không ngại thì cứ dùng đi
Yuki uống một ngụm lại một ngụm nữa rồi âm thầm đánh giá
- Ế đây không phải là soda yêu thích của Nyan Nyan sao? Chị mua cho chị ấy hả?
- Uhm
Yuko cười buồn đáp
- Sao không...
Chợt nhớ ra cảnh lúc nãy: Mariko và Haruna cười đùa với nhau thì âm thanh của Yuki tắt dần. Trên tay Haruna có một lon soda y hệt lon này. Yuki vỗ lưng Yuko an ủi
- Đừng buồn, nếu chị ấy đã có 1 lon rồi thì  lon của chị có thể mang theo dùng vào lúc khác mà. Nước đâu chỉ uống một lần rồi thôi.
- Ừ ha. Cảm ơn em Yukirin
Yuko mắt sáng rỡ thơm má Yuki một cái rồi chạy ngược trở lại phòng tập. Nyan Nyan vẫn còn ở đó, đang chú mục vào điện thoại. Mariko thì đã biến đâu mất tiêu. Yuko tươi cười tiến đến chỗ Haruna. Cơ hội đến rồi.
Haruna vừa chụp bài bức hình định đưa lên instagram thì bị một ai đó ôm cứng ngắt. Kiểu này chỉ có thể là Yuko, Haruna lờ cô sóc đi và tiếp tục bấm điện thoại
- Nhớ Nyan Nyan
-......
- Người Nyan Nyan thơm quá
-......
Yuko liên tục làm nũng, Haruna chẳng hề nhìn tới, chỉ chú tâm đến vật trên tay làm Yuko vô cùng tức tối. Nó chỉ là một chiếc điện thoại thôi mà.
- Thứ đó có gì hay đâu sao cậu chơi với nó hoài vậy?
- Mù công nghệ như cậu thì biết gì.
- Nyan Nyan bắt nạt tớ
Yuko hờn dỗi gặm lấy vai Haruna. Một tay giữ điện thoại, một tay Haruna vỗ nhẹ đầu Yuko. Yuko lập tức ngoan ngoãn nằm yên trên vai Haruna rồi ngủ quên lúc nào không hay.
Khi Yuko tỉnh giấc đã là xế chiều, trong phòng tập chỉ còn mỗi cô và Haruna tựa đầu vào nhau mà ngủ. Ráng chiều đổ qua khung cửa vàng ươm, Yuko ngẩn người ngắm Haruna thật kĩ, cố gắng tận hưởng chút giây phút bình yên quý báu này. Nàng rực rỡ tựa ánh mặt trời, ôn nhu như mặt trăng. Nàng là người Yuko đem lòng yêu say đắm. Yêu đến si dại.
Yuko vuốt lại mái tóc, đứng dậy đi tắm rửa một chút. Thời tiết ngày hè oi bức làm lớp mồ hôi mỏng bám lên da cô, thực khó chịu 
"Ting!" Điện thoại báo tin nhắn, Yuko mở ra kiểm tra. Từ Takamina, lúc 2 giờ 30 phút chiều
"Hôm nay nghỉ sớm. Em không nỡ đánh thức chị với Nyan Nyan, lịch trình buổi chiều của hai chị đều trống nên em để hai người nghỉ ngơi chút. Đừng về trễ quá"
Yuko cười cất điện thoại vào cặp, thu dọn đồ đạt rồi đi ra. Tổng quản lí của chúng ta thật chu đáo. Vừa đặt chân vào phòng tập, Yuko đã thấy một bóng người khá cao đang đứng cùng Haruna. Tim khẽ nhói một cái, lại là Mariko. Không phải mọi người đã về hết rồi sao? Còn đứng đó làm gì?
- A Yuko!
Chợt thấy Yuko, Mariko vẫy tay gọi. Hít một hơi Yuko gắng nặn một ra một nụ cười rồi tiến tới chỗ hai người kia.
- Takamina nhắn tin cho em nói mọi người đã về hết rồi, sao chị còn ở đây?
- À! Chị quên đồ
- Chị tìm thấy chưa?
- Chị tìm thấy rồi. Đây này
Mariko vương kéo Haruna vào lòng trêu chọc. Haruna phối hợp cùng đùa với Mariko, đấm vài đấm lên vai Mariko
- Marichan đáng ghét, dám xem em là đồ vật.
- A haha đùa tí thôi mà
Yuko im lặng nhìn hai người trước mặt diễn trò. Ý gì đây? Nhìn đi chúng tôi rất hạnh phúc à? Thật ngứa mắt
- Em về trước
- Sao đi vội vậy Yuuchan? Ở lại cùng đi ăn tối tới tụi mình nè
Giọng của Haruna khiến Yuko bất giác mỉm cười ngoái đầu lại nhìn. Tay cô ấy đang cầm một chai soda khi nãy Yuko mua cho. Xem ra còn nhìn đến mình, chỉ cần là cậu thì không thể cũng thành có thể. Yuko vừa định mở miệng đồng ý mắt lại bắt gặp một hình ảnh ngàn vạn lần không muốn thấy, nhãn quang liền tối sầm lại. Chết tiệt Kojima! Tại sao tôi lại ngu ngốc đi yêu một người như cậu chứ?
- Để khi khác đi
Nói rồi Yuko lập tức bỏ đi để lại sau lưng ánh nhìn khó hiểu của người kia
Sau khi Mariko và Haruna đi về Yuko lại trở vào phòng tập, bật tất cả các đèn lên và nhảy điên cuồng. Aitakatta, River, Beginer, Kazefu, Heavy Rotation, Flying get,.... những bước nhảy với tốc độ và kĩ thuật cao rút dần sức lực của Yuko. Cuối cùng chân nọ díu chân kia làm Yuko mất thăng bằng ngã xuống sàn. Đau! Đau quá Nyan Nyan! Tại sao tôi lại ngu ngốc đi yêu một người như cậu chứ? Tại sao cậu lại đối xử với tôi tàn nhẫn đến như vậy?. Khi tôi nhìn thấy lon soda trên tay cậu tôi cứ ngỡ nó là của mình cho đến khi tôi thấy lon của tôi bị bỏ xó ở đằng sau. Thứ cậu uống là của Mariko. Ngay cả một lon nước từ tôi cậu cũng không tiếp nhận. Cậu nói xem tôi nên yêu cậu như thế nào đây?








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét