Thứ Năm, 26 tháng 2, 2015

(os) Sóc nhỏ! Em chạy đâu cho thoát

Chap 10 Sốc tới óc

- Ha ha ha
- Không được cười
- Ha ha ha
- Đã nói là không được cười
Haruna ngượng đỏ mặt đẩy Jurina xuống giường, lấy gối đè lên mặt em gái nhằm ngăn tiếng cười khó chịu kia. Dù đã cách một lớp gối vẫn có thể nghe thấy âm thanh khanh khách của Jurina, nó còn không chịu đẩy Haruna ra, cứ nằm ì ra đó cười
- Ha ha
- Câm miệng lại Jurina
Như ý muốn của Kojima, tiếng cười của Jurina nhỏ dần nhỏ dần rồi im bặt, con bé hoàn toàn không tạo thêm một tiếng động nào khác, cứ bất động nằm ì ra. Kojima áp tai lên gối thử nghe ngóng, hình như cả tiếng hít thở cũng không có. Cô cả kinh ném cái gối qua một bên, vỗ vào gương mặt với đôi mắt nhắm nghiền của em gái
- Tỉnh dậy Jurina, mau tỉnh dậy cho chị
Con bé không thể có chuyện gì được. Đứa em trời đánh này tuy rất khó bảo, hay bày trò trêu chị nhưng cô biết thật lòng Jurina rất thương cô. Cô vẫn còn nhớ hồi bé có mấy lần Jurina đánh nhau đều là bảo vệ cô, sau đó bị mẹ mắng cũng không nói nửa lời, đến khi được cô ôm lấy dỗ dành mới chịu òa khóc. Bây giờ còn bày đặt tập làm người lớn, không cho cô ôm cũng không cho hôn, âm thầm đuổi đi hết những người thích chị. Trẻ con vẫn cứ là trẻ con.
Càng nghĩ cô càng muốn khóc. Không lẽ nào một đứa trẻ ngoan ngoãn, đáng yêu như thế này lại chết lãng xẹt. Nếu là thật là chính cô đã làm Jurina ngạt thở đến chết thì dù có bị đày xuống 18 tầng địa ngục cũng không đủ để phạt hết tội trạng. Phải là tầng thứ 20..à không!... 32 cũng không được! 48 đúng vậy, đày xuống tầng địa ngục thứ 48 đời đời không được siêu thoát. Mà khoan đã còn sóc nhỏ đáng yêu của cô thì sao, cô đi rồi nhất định sẽ bị người ta bắt mất. Không được! Jurina không thể chết! Cô cũng không thể bị đày xuống địa ngục! Yuko càng không thể bị người khác đem đi!
- Jurina đừng chết, mau tỉnh lại đi, không được đâu chị không muốn đâu
Kojima ra sực lay mạnh em gái, nước mắt tuôn đầy mặt, bộ dạng vô cùng thảm thương.
Jurina nãy giờ giả đò trêu chị, vô cùng đau khổ thở dài, lòm còm ngồi dậy vỗ lưng Kojima dụ ngọt
- Ngoan nào, đừng khóc, em có chết đâu, chọc chị thôi, nín đi
Chị gái của cô chính là khờ như vậy. Jurina đã chơi trò giả chết hàng trăm lần rồi, lúc nào Kojima cũng tưởng thật kêu gào thảm thiết rồi khóc ầm lên. Nyan Nyan à! Con nít 3 tuổi còn khó gạt hơn chị đó
- Ju Ju đáng ghét, dám gạt chị
Kojima càng khóc lớn, ra sức đẩy Jurina, cố gắng thoát khỏi vòng tay của em gái. Cô không cần a! Bo bo xì hết mấy đứa dám khi dễ Kojima Haruna này!
- Được rồi em đáng ghét, nín đi nào, sao lại khóc vì một đứa đáng ghét như em
Kojima càng đẩy Jurina ra, cô càng siết chặc lấy chị mình. Cái người này bình thường cao cao tại thượng bao nhiêu khi dỗi càng trẻ con bấy nhiêu. Đúng vậy a! Một đứa trẻ cứng đầu
Không hiểu vì sao nghe những lời của Jurina càng khiến Kojima tức giận, đột nhiên sinh ra sức mạnh phi thường một hơi xô mạnh Jurina ra, lớn giọng quát
- Em bắt nạt tôi! Tên mặt cóc kia bắt nạt tôi! Yuko cũng bắt nạt tôi! Các người đều bắt nạt tôi! Không thèm chơi với mấy người nữa! Cút! Cút hết cho tôi!
Trong chớp mắt Kojima bật Yankee mod, điên tiết mắng chửi, hung hăn đuổi Jurina ra ngoài.
- Á Nyan Nyan khoan đã, nghe em nói
- Em còn không ra ngoài tôi lập tức nhảy lầu tự xác
- Nhưng...
Kojima hùng hùng hổ hổ mở cửa sổ, trừng mắt nhìn em gái
- Đi!
Jurina câm nín, ngoan ngoãn nghe lời chị gái đi ra ngoài, nhẹ nhàng đóng cửa lại. Khi cánh cửa vừa khép Jurina không nhịn được cười lớn, chị gái của cô chính là đáng yêu như vậy. Ai đời lại đem mạng sống của mình ra dọa để đuổi người khác đi chứ.
- Biến đi Jurina!
Ờ đi thì đi làm thấy ghê.

Bà Kojima vừa trở về liền xuống bếp nấu cho hai đứa con gái cưng vài món ngon, chưa làm được bao nhiêu đã nghe thấy tiếng la hét chói tai của con gái lớn, hình như còn có tiếng khóc. Haiz lại cãi nhau nữa rồi. Bà thở dài, rửa tay cho sạch sẽ để lên lầu xử hai tiểu quỷ. Bà Kojima vừa định xoay lưng đi thì con gái nhỏ nhào đến ôm từ phía sau, hôn má một cái chóc
- Cảm ơn mẹ đã sinh cho con một người chị gái siêu cấp đáng yêu
Bà Kojima cười hiền từ, nhón tay bóc một miếng trứng đút cho con
- Hai đứa thương nhau là mẹ vui rồi. Con làm gì mà Nyan Nyan la hét um sùm vậy ?
- Con mới chọc con gái cưng của mẹ có chút xíu mà chị ấy đã đòi nhảy lầu tự tử
- Ha ha ha
Ông Kojima nãy giờ vừa im lặng xem tv, vừa âm thầm nghe lén cuộc đối thoại của hai mẹ con cuối cùng không nhịn được phải bật cười
Ở nơi nào đó xa xôi trên Trái Đất, có ba người nhà Kojima hi hi ha ha cười thật lớn. Thật đáng thương cho con gái lớn của họ!
Sau một hồi cười no cả bụng, Jurina nhanh nhảu làm sai vặt cho bếp trưởng mama đại nhân, nhanh chóng hoàn thành bữa tối trong chớp mắt. Dọn hết thức ăn ra bàn, Jurina lại lon ton gọi papa đang xem tv trong phòng khách rồi đi tìm chị gái đang tự kỉ trên lầu.
Cộc! Cộc!
Jurina rụt rè gõ cửa phòng Kojima, nhỏ nhẹ lên tiếng
- Nyan Nyan ơi xuống ăn cơm
Phập!
- Không ăn!
Phía bên kia cánh cửa, âm thanh lạnh lẻo vang lên cùng tiếng dao cắm vào bảng gỗ khiến Jurina lạnh xương sống. Cô sợ hãi nuốt nước bọt, run run lên tiếng
- Mẹ làm nhiều món chị thích lắm, xuống ăn với cả nhà đi
Phập!
Lại một cây dao khác cùng chung số phận. Jurina khóc không thành tiếng đành nhân nhượng
- A a được rồi, chị cứ chơi thoải mái đi, em sẽ mang cơm lên cho chị
Phập!
Lại một âm thanh khác vang lên  thay cho lời đáp

Ông bà Kojima nheo mắt nhìn con gái ủ rũ đi xuống lầu, cuối đầu không một chút chí khí cứ thế lặng lẽ dọn một mâm cơm nhỏ, liền tò mò hỏi
- Này Ju Ju con đang làm gì vậy?
Xác sống mang tên "Ju Ju" ngẩn đầu lên nhìn hai bậc phụ huynh, trề môi đáp
- Con dọn cơm cho Nyan Nyan, chị ấy không chịu xuống ăn
Sau Jurina lại cuối xuống tiếp tục công việc. Ông Kojima tức giận đập bàn
- Không ăn thì nhịn, lớn đầu rồi còn bắt người ta phục vụ, mau gọi nó xuống đây
Jurina thở dài một tiếng
- Chị ấy đang chơi phóng dao đó papa, con không muốn chết sớm đâu
Ông Kojima vừa nghe thông tin "chơi phóng dao" liền dịu xuống, phất tay cho qua
- Thôi con dọn lẹ lẹ đi không nó lết xác xuống đây thì chết chùm cả nhà
Từ sinh nhật năm 10 tuổi của con gái lớn nhà Kojima, cả gia đình đã phải đối mặt với vấn đề vô cùng nan giải mà đến tận bây giờ vẫn không cách nào giải quyết được. Đó là sở thích lớn thứ hai của đại công chúa: phóng dao. Tất cả nguồn cơ đều từ món quà sinh nhật lần thứ 10 do Shinoda Mariko tặng cho Kojima Haruna: bộ dao phóng 12 cây thiết kế tinh xảo, bén nhọn. Quỷ tha ma bắt Shinida Mariko!  Ông bà Kojima đương nhiên không thể để con gái của mình chơi thứ nguy hiểm kia, liền tìm cách tịch thu. Kết quả là Haruna khóc, Shinoda khóc, Jurina khóc, Yuko cũng khóc cả nhà con nít khóc tu tu điên cả đầu. Hai vợ chồng đành đặt "món quà" đó về chỗ cũ, đêm xuống lại lén trộm đi. Vấn đề chính là con gái ông quá yêu thích thứ đó đi, cứ bám theo ông làm nũng, trong một phút yếu lòng ông vô tình để lộ sơ hở, thế là vật về với chủ. Bi kịch bắt đầu từ ngày đó. Con gái bé nhỏ đáng yêu của ông dần dần thay đổi, ngày xưa lúc rảnh rỗi đều bám lấy cha đòi đấu game bây giờ cứ trốn trong phòng chơi phóng dao. Khi đã luyện thành tuyệt đỉnh dao thủ, ở con bé xuất hiện những thứ vô cùng kinh khủng như là: lạnh lùng, sát khí... lúc tức giận lại đem tài nghệ ra dọa người, thật khiến ông khóc không thành tiếng. Ôi đóa hoa của tổ quốc nay còn đâu!
Ông Kojima nhát gan giao việc đi vào chỗ chết cho vợ, giữ con gái lại để thám thính tình hình
- Chị con bị sao vậy Ju Ju?
- Thì bị con chọc đó
- Dám gạt papa hả! Bình thường khi tức giận chị con chưa bao giờ bỏ bữa. Nhất định là ở trường đã xảy ra một chuyện rất kinh khủng đúng không?
- Không phải ở trường đâu papa, ở kế bên nhà mình nè, chuyện sốc tới óc luôn
- Kế bên? Nhà Yuuchan đó hả?
- Yup!
- Kể papa nghe coi
- Đợi mama xuống rồi kể luôn
- Thôi kệ bả, kể liền đi con
- Nói gì đó ông già nhiều chuyện kia
Bà Kojima vừa vào bếp đã nghe những lời ngứa tai của chồng, tức khí xách tai ông Kojima lên răng đe. Ông Kojima la đau oa oá, rối rít xin tha
- A đau chồng biết sai rồi vợ ơi
- Ông tối nay ra sofa ngủ đi
- Đừng mà vợ, không có vợ, chồng ngủ không được
- Xạo
- Thiệt mà, chồng yêu vợ nhất trên đời
Jurina câm nín nhìn cha mẹ, cuối cùng quyết định lấy tai nghe ra đeo, ngủ một giấc cho lành. Một khi hai ông bà Kojima đã mắng yêu nhau thì có trời mới biết lúc nào họ mới chịu ngừng.
10 phút sau
- Ông đừng hòng qua mắt được tôi, hôm qua tôi thấy rõ ràng ông nhìn ngực con nhỏ tiếp viên hàng không n
- Chồng không có nhìn ngực cô ta, tại chồng thấy vòng cổ của cô ấy đẹp quá nên nhìn kĩ để mua cho vợ một chiếc
- Đừng già mồm
- Oan cho chồng quá vợ ơi
Bà Kojima giơ tay lên định nhéo hông chồng một cái thì....
Rột!
- A ha ha vợ đói rồi phải không, chồng cũng đói quá trời, thôi vợ ngồi xuống đây đợi chồng đi hâm đồ ăn rồi mình cùng ăn cơm nhe
Ông Kojima mừng húm đỡ vợ ngồi, lăng xăng rót nước bưng trà mời vợ, mau chóng hâm lại thức ăn.
- Dậy đi con
Sau cùng ông Kojima lay gọi con gái nhỏ đang ngủ gật trên bàn. Jurina ngẩn đầu dậy, dụi dụi mắt vô cùng đáng yêu nhìn papa bới mama, khiến hai đấng sinh thành nổi hứng cưng nựng một phen
- Arg thôi đi pama làm như con là con nít không bằng
- Thì con đúng là con nít mà
- Papa!
- Ha ha bé Ju Ju giận rồi, ngoan papa cho kẹo nè
- Hai cha con mau đi rửa tay rồi đi ăn cơm nào


Sau bữa ăn cả nhà ba người cùng ngồi xem tv, đột nhiên cảm thấy một luồng khí lạnh thổi tới, tất cả đồng loạt dựng tóc gáy. Jurina vừa quay ra nhìn y như rằng bắt gặp cảnh tượng chị gái hắc ám của mình đang từ từ đến gần. Thề với Chúa suýt chút nữa thì cô đã chạy đi lấy tỏi trừ tà
Ông bà Kojima cùng lúc triều mến nói với con gái lớn của mình
- Đến đây nào con gái yêu
Đại công chúa của gia đình lập tức tự đập tan vẻ lạnh lùng của mình, lao đến nhào vào lòng cha mẹ. Đúng là không đâu bằng gia đình
Ông Kojima vuốt tóc con gái nhẹ giọng an ủi
- Thôi đừng buồn nữa con gái, Ju Ju kể cho papa nghe hết rồi, giờ papa bắt con cóc đó nướng lên cho con nhe
- Không được đâu Korisu sẽ ghét con cho coi
Kojima gục đầu vào vai cha rầu rĩ, nhớ lại chuyện đó càng làm cô tức muốn hộc máu. Tại sao! Tại sao cuộc đời này lại bất công đến vậy! Cô còn mặt mũi nào mà gặp sóc nhỏ của cô nữa chứ
Vài giờ trước
Sau một hồi ăn uống vui vẻ, Kojima đưa Yuko về nhà. Nhìn lại cả ngày, ngoài chuyện phát hiện Yuko quen biết với gã mặt cóc thì không có gì đáng bực mình, cũng nhờ vụ phạt mà thành công làm lành với Yuko, còn được ôm một cái, nắm tay và đi ăn cùng nhau. Như vậy là quá tốt rồi
"Cạch!"
- Tadaima!
- Okaeri!
Kojima xin rút lại suy nghĩ trong đầu. Hôm nay chính là ngày TỆ NHẤT đời cô. Tên mặt cóc chó chết đang đứng trong nhà Yuko hay nói chính xác thì hắn chính là người mở cửa đón Yuko. What the...
- Cô "Korisu của tôi"!
- Tên mặt cóc!
Kojima và Kenjin đồng loạt chỉ vào nhau hét toán lên, tia lửa điện vô hình bắng tứ tung. Nghe thấy cách xưng hô của đối phương, cả hai bên càng sôi máu gân cổ chửi nhau
- Cô! Cô dám gọi tôi là tên mặt cóc
- Anh nhìn lại mình đi, cái biệt hiệu Cô "Korisu của tôi" ở đâu ra vậy?
- Miệng tôi tôi muốn nói gì kệ tôi
- Ờ kệ tôi, đồ mặt cóc não heo mình thằng lằng
- Senpai đừng cãi nữa, nghe em nói này
Yuko đứng sau sợ hãi giật áo Kojima. Lần này lớn chuyện rồi, thế nào cũng bị la cho coi, có khi còn bị cấm chơi với senpai luôn.
Yuko càng cố ngăn cản Kojima càng lấn tới. Có người nào đó nghĩ rằng tiểu ái tử của mình làm thế để bảo vệ tên " mặt cóc não heo mình thằng lằng". Không tức sao được! Em dám bảo vệ hắn, tôi giết hắn
- Cô thì hay lắm sao cái thứ thi lại
Kenjin một câu phán ra đánh trúng điểm yếu của đối phương khiến Kojima ghẹn họng
- Anh tưởng tôi sợ anh hả
- Ngon nhào vô
Kenjin cười khẩy, ngoắc tay khêu khích chính thức khai hảo cho cuộc chiến giành người yêu. Kojima lấy đà chưa kịp tấn công đã bị phía Kenjin làm cho bật ngửa
- A! Nyan Nyan, em cứ tưởng ai, vô đây chơi luôn đi, vui lắm
Em gái hoạt bát đáng yêu của cô đang ở trong nhà Yuko, chung với tên mặt cóc. Cảm giác không khác núi lửa phun trào là bao. Kojima hét lên một tiếng sung trận rồi chạy đến quyết chiến với Kenjin
- Tên khốn! Đã hẹn hò với Yuuchan còn dám qua lại với em gái tôi. Tôi giết anh
- Có giỏi thì đến đây tôi sợ cô chắc
- Yaaaaaaaa
- Yaaaaaaaa
Hai người lớn hừng hực khí thế quyết chiến, chỉ tội mấy đứa nhỏ phải ra sức giữ lại, ngăn không cho đánh nhau
- Thôi nào Kenjin
- Đừng đánh anh ấy mà senpai
- Buông chị ra! Anh ta dám bắt cá hai tay hại đời em
- Cô ta dám vu khống anh loạn luân với em gái mình, anh phải giết cô ta
- Yaaaaaaa
- Yaaaaaaa khoan đã cái gì mà loạn luân, cái gì mà em gái
Kojima khựng lại, ngơ ngác xử lí thông tin mình mới nhận được
- Yuko là em gái của tôi/ anh ấy/ em đó, đồ ngốc!
Ba người còn lại tức giận hét lên
Hả?  O.o
Em gái? @ @




F***!  -_-

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét